Nói tới đây, Tô Y Y đã thấy tủi thân.
Tay trái của Tô Vân Thiều đã bị Diêm Vương nắm lấy, cô ấy bèn nắm lấy tay phải của cô, oán giận mà kể: “Phó Diệp không cho em mặc, bảo là lộ quá.”
Tô Vân Thiều lạnh lùng nhìn Phó Diệp hỏi: “Anh còn quản cả quyền tự do mặc quần áo của em ấy cơ à.”
Cả người Phó Diệp cứng đờ, anh ấy cũng không quên cái người này giữ một phiếu phủ quyết, vội nói: “Y Y có thể mặc cho một mình tôi xem!”
Tô Vân Thiều đang muốn nói “Làm gì có cái lý chỉ mặc cho một người xem hả?” thì nghe thấy tiếng cười hiểu ý của Diêm Vương: Dục vọng chiếm hữu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây