Nghe vậy, trong đầu Tô Y Y cũng nảy ra một ý, vội nói: “Thành tích học tập của cháu cũng không tệ, có thể tự học, hơn nữa nhà cháu cũng có mời sẵn gia sư rồi, cảm ơn giáo sư đã nghĩ cho cháu.”
Đến lượt Tần Giản, trên môi vẫn là nụ cười ngoan hiền, là kiểu thiếu niên mà người lớn tuổi thích nhất, có điều những lời cậu ấy thốt ra lúc này lại khiến giáo sư Hồ cảm thấy không hài lòng chút nào.
“Cảm ơn giáo sư, nhưng mà cháu không có hứng thú với chuyện học hành, sau này cháu sẽ về nhà kế thừa gia nghiệp, mà đống kiến thức này lại chẳng có ích gì cho chuyện đó cả, nên thôi, cháu không học đâu.”
Bị từ chối liền tù tì ba lần khiến ba Hồ tức đến thở hồng hộc, ông quay đầu nhìn về phía ân nhân cứu mạng quan trọng nhất – Tô Vân Thiều: “Cháu thì sao? Cháu cũng không muốn học hả?”
Tô Vân Thiều có cảm giác chỉ cần cô mở miệng từ chối, ba Hồ nhất định sẽ nổi điên, trực tiếp tung cửa bỏ đi, thế là cô quyết định đi đường vòng: “Nếu giáo sư Hồ đã chịu tin con gái của chú là do cháu cứu, vậy hẳn là chú cũng đã phát hiện bản thân cháu có hơi đặc biệt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây