Thiên Kim Thật Là Đại Lão Trong Huyền Môn

Chương 16:

Chương Trước Chương Tiếp

Bây giờ ở Tô gia, trên có trưởng bối, dưới có anh em, quả nhiên cùng trước kia không giống nhau.

“Lần sau chị sẽ báo trước“.

Tô Y Y: “...” “Chị không thể về sớm để mẹ khỏi lo sao?”

“Chị sẽ cố gắng.” Tô Vân Thiều không nói hết câu, “Nhưng luôn có những việc bất khả kháng.”

“Ví dụ?”

“Kiếm thêm chút tiền.” Bắt một con quỷ và phá án hay gì đó.

Su Yiyi: “...Chị thiếu tiền sao?”

Vào ngày đầu tiên sau khi về nước, cha Tô đã chuyển gần cho Tô Vân Thiều gần 10 vạn, còn dư lại hơn phân nửa, thực sự là thiếu tiền sao? Có thiếu cũng không đến mức đó.

Nhưng mạng cô ấy thiếu lộc, đúng là thiếu tiền thật.

Suy nghĩ một chút, Tô Vân Thiều gật đầu, cô không thể nói là về muộn bởi vì đi gặp quỷ đi?

Một giây sau, Tô Y Y lấy điện thoại ra chuyển tiền.

“Thiếu tiền thì cũng đừng làm những việc tốn thời gian công sức mà không có nổi vài đồng. Nhiệm vụ quan trọng nhất của chị bây giờ là học tập“.

Tô Vân Thiều: ? ? ?

Sau đó trên mặt cô ấy lộ rõ vẻ bối rối, Tô Y Y ý thức được vị trí của mình không đúng cho lắm, hắng giọng ho một tiếng: “Đừng về quá muộn, để mẹ lo lắng” .

Nói xong chuồn mất.

Tô Vân Thiều nhìn 2 vạn tệ đang chờ thu trên WeChat liền trầm mặc: Người nhà này dường như một lời không hợp liền đưa tiền, là sở thích đặc biệt sao?

Cách vách, Tô Y Y nhìn hai vạn mà cô vừa chuyển ra, cũng trầm mặc: Mình là em gái, *, tại sao phải đưa tiền cho chị ấy làm gì nhỉ?!

****

Buổi sáng, Tô Vân Thiều vừa bước vào phòng học đã bị Tần Giản bám theo hỏi chuyện tối qua.

Bách Tinh Thần cầm sách văn đọc trước bài, thoạt nhìn không quá quan tâm.

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa vẫn ngồi ở chỗ của mình, xoay qua nhìn hai người bọn họ, cũng tò mò muốn biết.

Tô Vân Thiều chỉ nói “Giải quyết xong”, không nói thêm nhiều.

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa có chút thất vọng, Bách Tinh Thần vẫn tiếp tục đọc sách.

Tần Giản cũng thất vọng nhưng rất nhanh liền khôi phục, không quấn quít lấy Tô Vân Thiều nữa, trở lại vị trí của mình cũng nhưng không lấy sách đọc trước bài mà quang minh chính đại cầm điện thoại di động chơi.

Trong bốn người này hứng thú với ma quỷ nhất chính là Tần Giản, Tô Vân Thiều không tin cậu ta thật sự từ bỏ, cũng không quản nhiều.

Không có được đáp án mong muốn, Tần Giản đương nhiên là không hài lòng.

Tô Vân Thiều không muốn nói cũng không sao, hắn còn có anh họ ở cùng một chiến tuyến có thể hỏi!

Tần Giản: [Anh, có phải anh nợ em một bữa cơm không?]

Tần Sóc đại khái đang bận, thẳng đến giờ nghỉ trưa mới trả lời.

Tần Sóc: [Địa điểm tùy cậu chọn.]

Tần Giản: [Chỗ cũ, đêm nay!]

Tần Sóc: [Được, gọi bạn học cùng đi đi.]

Tần Giản: [Nhất trí!]

Tô Vân Thiều không cần thù lao là chuyện của cô, Tần Sóc được thứ tiện lợi như vậy, nâng cao hiệu suất phá án, cũng không dám thật sự không làm gì cả.

Chỉ là anh ra mặt mời khách rốt cuộc có chút băn khoăn, không bằng giao cho Tần Giản làm.

Tần Giản tỏ vẻ muốn vì chúc mừng vụ đột nhập nhà ma viên mãn thành công cùng nhau tụ tập một bữa cơm, cũng không đi chỗ quá xa hoa, mấy người suy nghĩ một chút đều đồng ý.

Tô Vân Thiều nhớ lại chuyện tối hôm qua Tô Y Y chạy tới phòng cô nhắc, gửi tin nhắn cho mẹ Tô: [Mẹ, con và bạn học tối nay liên hoan.]

Mẹ Tô: [Được, nếu về muộn nhớ bảo tài xế đi đón con.]

Tô Vân Thiều: [Vâng]

Mẹ Tô mỉm cười đặt điện thoại xuống, dì Tô thấy tâm tình bà không tệ liền hỏi: “Chị có chuyện gì vui sao?

“Cũng không phải chuyện gì, chỉ là cảm thấy vui thôi“. Mẹ Tô cười nói,“ Vân Vân đi liên hoan với bạn học”.

Dì: ???

Con gái cùng bạn học tụ tập liên hoan mà thôi, có gì mà vui đến vậy?

*

6 giờ, đoàn người Tô Vân Thiều đến điểm hẹn, là một quán lẩu rất náo nhiệt.

Tần Giản dẫn đầu đi trước: “Mùa hè nên ở trong phòng điều mát mẻ ăn lẩu, vào đi, nơi này thịt bò viên đặc biệt ngon, bảo đảm mọi người lần sau còn muốn đến!”

Năm người mới vừa vào cửa đã có nhân viên phục vụ tới dẫn bọn họ ngồi vào chỗ, Tần Giản khoát tay, cũng không cần nhân viên phục vụ hướng dẫn, chính mình quen thuộc đi lên lầu hai.

Cửa mở ra, đã thấy Tần Sóc sớm ngồi chờ ở bên trong.

Tần Giản kêu mấy người ngồi xuống, “Mau tới, hôm nay anh tôi mời khách, ăn một bữa no nê!”

Sáu người ngồi xuống một cái bàn tròn nhỏ, quét mã gọi món ăn, chủ yếu vẫn là Tần Giản gọi, cậu ta quen thuộc quán này nên biết món gì ăn ngon nhất, món gì không nên gọi.

Gọi món xong, nước trái cây và trà lạnh liền được mang lên.

Tần Giản mặc kệ những thứ kia, kéo Tần Sóc hỏi chuyện ngày hôm qua, mấy người khác cũng là một bộ vểnh tai chờ nghe bát quái, chỉ có Tô Vân Thiều ôm một chén sữa chua cũ chậm rãi ăn, cùng cảnh tượng hóng hớt của lũ bạn hoàn toàn bất đồng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)