Thiên Kim Thật Là Đại Lão Trong Huyền Môn

Chương 15:

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Sóc cũng không để hai tiểu quỷ tránh đi, vì cả hai đều bị người tình của cha mình giết chết, làm sao anh ta có thể nghĩ đến việc bảo vệ hình ảnh của người cha trong tâm trí của những đứa trẻ?

Hơn nữa, trẻ con bây giờ sớm nhận thức được nhiều thứ lắm, tuổi tác cũng không phải vấn đề!

“Vũ khí giết người là một con dao gọt trái cây trong bếp, trên đó có dính máu của bốn người, chỉ có dấu vân tay của nữ giúp việc. Cô ta cũng mua thuốc ngủ, trên lọ thuốc chỉ có dấu vân tay của cô ta. Sau khi xảy ra chuyện, giám sát phát hiện cô ta hoảng sợ chạy trốn đã mang theo vết máu trên người. Động cơ, công cụ, thời gian và bằng chứng vật chứng đều có, không có gì phải lo lắng. Chỉ cần bắt được người và lấy được lời khai, vụ án có thể khép lại”.

Đây là một vụ án mạng bộc phát, không có chủ ý và lên kế hoạch trước, sau khi xong việc cũng không cố tình che giấu chứng cứ phạm tội, vì vậy độ khó không cao.

Chỉ là lúc phát hiện ra và trình báo vụ việc thì đã quá muộn, khi họ ập vào bắt người thì cô ta đã bỏ trốn đến giờ vẫn chưa tìm thấy.

Trước mặt vợ và hai con, chuyện riêng tư người chồng bị cảnh sát phanh phui, anh ta vô cùng xấu hổ và tức giận.

Tuy nhiên……

Nữ quỷ liền lên tiếng: “Đại khái là tôi đoán được một chút, hung thủ hủy hoại dung mạo của tôi nhất định rất hận tôi.”

Câụ bé tiểu quỷ cũng cất lời: “Mẹ, con đã sớm nói với mẹ là con nhìn thấy bố và dì giúp việc ôm nhau mà mẹ không tin, mẹ kiếp!”

Bé gái: “Con cũng từng thấy dì ta lén lút dùng mỹ phẩm và trang sức của mẹ, không ngờ lại ác đến mức giết chết cả nhà chúng ta.”

Người chồng kinh hãi đến con ngươi suýt nữa rớt ra ngoài, “Con, các con đều biết?”

Nữ quỷ không để ý tới hắn, thở dài một hơi nói: “Nếu không phải tôi tỉnh lại trong bộ dạng này, cái gì cũng không nhớ rõ, ba cha con các người còn ngốc hơn tôi, cũng không đến nỗi phải nhờ người giúp tìm ra nguyên nhân cái chết.”

Sau khi ủy thác hoàn thành, nữ quỷ không dựa vào phần thưởng đã hứa mà tự mình yêu cầu thanh toán.

Tô Vân Thiều lấy ra một lá bùa màu vàng, trên đó viết nội dung ủy thác và thù lao bằng chu sa, bên được ủy thác đã ký tên.

Khi nữ quỷ ấn dấu vân tay và khế ước được thành lập, một vài chấm vàng nhỏ mà người khác không nhìn thấy được từ nữ quỷ bay đến cơ thể của Tô Vân Thiều.

Khế ước hoàn thành, lá bùa bỗng bốc cháy nhưng không có lửa, hóa thành tro bụi.

Tô Vân Thiều hỏi: “Cô bây giờ đi đến âm phủ sao? Tôi chỉ lấy một phần công đức, kiếp sau cô vẫn có thể đầu thai thuận lợi.”

Bốn con quỷ cùng lắc đầu, nữ quỷ nói: “Lúc còn sống tôi bận việc quá, không có thời gian ở bên con cái, bây giờ thành quỷ cũng không có nhiều việc phải làm, đã có thể dành nhiều thời gian hơn cho các con tôi, vì vậy tôi không muốn đi.”

Tô Vân Thiều cũng không miễn cưỡng, cùng Tần Sóc rời đi.

Ra khỏi biệt thự, Tần Sóc thở dài nói: “Chết rồi mới hối hận không ở bên con cái nhiều hơn thì có ích gì? Vẫn nên trân trọng giây phút hiện tại.”

Tô Vân thiều không muốn tiếp tục nghe anh lải nhải, liền từ biệt với Tần Sóc ở cổng tiểu khu.

Tần Sóc kiên quyết không để cô gái bắt taxi một mình vào ban đêm mà đưa Tô Vân Thiều về trước nhà mới lái xe trở lại đội điều tra hình sự.

Với những tấm bùa dễ sử dụng đó, anh ta háo hức đi cạy miệng mấy tên cứng đàu kia!

Thời điểm Tô Vân Thiều về tới nhà đã chín giờ.

Tô Y Y cùng mẹ Tô dưới lầu xem TV, hai mẹ con vừa nói vừa cười, vừa xem vừa khen tiết mục tuyển chọn trên TV, hài hòa vui vẻ.

Khoảnh khắc Tô Vân Thiều bước vào cửa, không khí trong phòng khách trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại những ca sĩ đang nhảy múa và ca hát trên sân khấu, bầu không khí tăng thêm vài phần xấu hổ.

Cô chào hỏi xong không dừng lại mà vội vã lên lầu.

Mẹ Tô thở dài một hơi, xem lại chưng trình bà cũng không có tâm trạng vui vẻ, luôn thất thần.

Tô Y Y cũng đoán được mẹ đang lo lắng điều gì, thấy trời đã khuya cô khuyên bà đi ngủ sớm, chính mình do dự một lúc lâu mới gõ cửa phòng Tô Vân Thiều.

Lúc này Tô Vân Thiệu vừa tắm xong, đang sửa chiếc bút bị hỏng, không có đáp lại.

Sau khi cô cất bút đi mở cửa, Tô Y Y đang lẳng lặng đợi ở cửa,

“Có chuyện gì không?”

Tô Y Y: “Em có thể vào không?” “Làm ơn.”

Khi trang trí phòng, mẹ Tô đã hỏi ý kiến của Tô Y Y, cô thậm chí còn đến giúp đỡ và xem căn phòng sau khi trang trí, không ngờ Tô Vân Thiều đã sống trong căn phòng này bốn ngày, căn phòng hầu như không được đụng đến.

“Hôm nay chị trở về quá muộn, mẹ rất lo lắng.” Tô Vân Thiều trước đây sống một mình, cũng có thực lực nên không ai lo lắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)