Hựu Hựu nói với Đào Yêu bằng giọng ghét bỏ: “Cậu có phải nam yêu quái không đấy? Xấu mặt yêu quái quá đi mất!”
Đào Yêu đạp một phát vào chân nó: “Cậu thì biết cái quái gì? Lúc bị lôi kiếp hóa hình đánh, cậu có trận pháp và bùa chú của Tô Vân Thiều gánh hộ một phần, còn anh cậu đây lại chẳng có gì cả, chỉ biết dốc hết sức ra chống lại sét trời, thậm chí còn suýt mất cả mạng luôn đó, có biết không? Đừng chỉ biết nói mà không suy nghĩ cho người khác như vậy!”
Nhưng một Đào Yêu sợ đau, sợ sấm như vậy lại một mình xông vào kết giới sắc dục. Dưới sự tấn công của sét trời, Đào Yêu hóa thành một thanh kiếm gỗ đào sét đánh, để rồi hồn phi phách tán, dù lên trời hay xuống biển cũng không thể tìm thấy chút hồn phách nào còn sót lại.
Từ đó, trong nhà không còn Đào Yêu thích khoe khoang, thích hóng hớt, còn hay ca cẩm, nói xấu Diêm Vương nữa, điều này khiến Hựu Hựu cảm thấy không quen, nhưng chuyện đó cũng không kéo dài quá lâu.
Vì sau đó, đồng đội xung quanh nó lần lượt qua đời, Tô Vân Thiều cũng trầm lặng hơn trước, cuối cùng, bên cạnh cô chỉ còn lại một mình nó, à, và còn cả thanh kiếm và lá bùa do Đào Yêu và Trúc Thanh hóa thành nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây