“Bọn chúng tới đây vì anh, hay vì bảo bối của anh...”
Lúc này Tô Vân Thiều mới nhớ ra đây là lần đầu hai người gặp mặt, không thích hợp nói những chuyện này, bèn vội vàng cắt ngang: “Bỏ đi.”
Đào Yêu hiểu ý cô, cô nghĩ những người đó đến vì một thứ bảo vật nào đó trong tay anh ta.
“Cô suy nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ là một yêu quái nghèo khổ, thứ đáng giá nhất trên người tôi chính là bản thân tôi.”
Tô Vân Thiều còn muốn hỏi thăm một số tin tức khác, nhưng Đào Yêu lại không muốn nói nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây