Bọn họ vẫn còn có lợi thế là không để cho Abe Shota lấy được con rồng mà cậu ta mong muốn.
Nghĩ tới đây, Tô Vân Thiều xoa đầu Lôi Long đang ngự bên bả vai mình: “Lôi Trận, dưới địa phủ có Rồng Đen làm bạn với cậu, cậu chắc chắn mình sẽ không đi sao?”
Lôi Lông thò tay chỉ vào tay áo của Diêm Vương, vẻ mặt chê bai: “Nó ấy hả? Một núi không thể có hai rồng, trừ khi là một đực một cái. Đây cả hai đứa đều là đực, chưa đánh nhau là may lắm rồi đấy.”
Rồng Đen nhỏ quấn trên cổ tay Diêm Vương cũng thở phì phò, dùng hành động thực tế bày tỏ thái độ của bản thân.
Lôi Long từ chối đi tới địa phủ là chuyện mà Tô Vân Thiều không ngờ tới, cân nhắc tới cái nồi ngày xưa Vân đế “vứt bỏ” nó nên chỉ có thể bịt mũi mà nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây