Ba Tô biết những đội yếu thường sẽ bắt tay hợp tác với nhau khi gặp phải đội mạnh, nhưng ông không dám nói ra, bởi vì ông cũng khó chịu khi thấy đám đội trưởng đó hùa nhau ức hiếp con gái ông.
Nếu là tình huống chỉa về người khác thì suy nghĩ và hành động của ba Tô sẽ thiên về lý trí hơn, nhưng khi đụng tới con gái nhà mình thì ông chưa xắn tay áo lên chửi thề là đã tốt tính lắm rồi đấy.
Đám người Tần Giản và Bách Tinh Thần lo lắng nhìn về phía màn hình.
Dưới nhiều ánh mắt chăm chú nhìn mình như vậy, Tô Vân Thiều bình tĩnh đáp lại bọn họ: “Từ trước đến nay, Vân Quốc không hề xuất hiện trong lịch sử của Hoa Hạ chúng tôi, nội dung của trận chung kết lần này cũng là do Vân Quốc bất ngờ xuất hiện cho nên ban giám khảo mới phải thay đổi giữa chừng như thế, tôi và mọi người đều đứng trên cùng vạch xuất phát, cùng lắm thì tôi có ưu thế hơn ở phương diện ngôn ngữ mà thôi.”
“Nếu mọi người cứ đinh ninh là ban tổ chức đã lén cho tôi tin tức gì đó, vậy chắc sau này nước nào mà tổ chức Đại hội tranh tài của giới Huyền môn cấp quốc tế thì chắc không thể cho thí sinh tham gia được nữa đâu nhỉ? Bởi vì nếu bọn họ quá xuất sắc thì chứng tỏ là ban giám khảo đang gian lận và thiên vị rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây