Anh đi thẳng từ điện Diêm Vương tới đây, vì thế, chỉ cần hất một cái là hai con quỷ này đã bị ném thẳng tới trước mặt Hắc Bạch Vô Thường rồi.
“Tạm thời cứ ném chúng tới đó đi đã.”
Vừa dứt lời, Diêm Vương lập tức đóng quỷ môn lại rồi cẩn thận cầm cánh tay Tô Vân Thiều lên, trong mắt anh ánh lên sự xót xa.
“Anh mới không trông chừng em có một lúc mà em lại bị thương nữa rồi.”
“Không sao đâu, vết thương nhỏ thôi mà.” Tô Vân Thiều lấy viên đá màu đỏ lấp lánh ánh vàng kia ra cho anh nhìn: “Nếu không bị thương thì sao dụ được thứ này ra đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây