“Có gì không được? Cương thi vốn chính là thi thể đã chết, có thể dùng những đoạn tay chân bị gãy đó thử chắp vá lại với nhau, lại có nhiều máu của những những thí sinh tài năng, giàu nguyên khí từ khắp các quốc gia để huyết tế như vậy, khả năng thành công rất lớn.”
Cùng một cách làm, có thể trong tay người khác thì không thành công, nhưng từ trong tay Cố Trường Trạch thì quả thật không thể nói trước được.
Tô Vân Thiều không khỏi cảm thấy may mắn khi mình vô tình phá vỡ âm mưu này, nếu không, sẽ có rất nhiều thí sinh các nước khác tham gia vào Đại Hội Huyền môn quốc tế được tổ chức tại Hoa Hạ lần này sẽ phải bỏ mạng, Hoa Hạ sẽ bị chỉ trích hơn bao giờ hết.
“Ông cũng là người Hoa Hạ, vì sao lại bán đứng rồng, vì sao phải hiến máu nhiều người như vậy? Vì lý do gì mà đẩy quốc gia mình vào nguy nan?”
Cố Trường Trạch “À” một tiếng, ngẩng đầu lên, gương mặt phủ đầy nếp nhăn và vết đồi mồi lộ ra vẻ nham hiểm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây