Tay tát, móng cào, tay đánh, chân đá … những động tác không có nhiều sức tấn công đã giáng xuống mặt Cố Trường Trạch, tạo thêm cho ông ta hết vết thương này đến vết thương khác.
Cố Trường Trạch để mặc cho Ngao Khả Tâm đánh, không hề trốn tránh.
“Bọn họ đã làm cô tổn thương, tôi làm hết thảy không phải vì muốn trả thù cho hai mẹ con cô sao, tôi đoạt xác con trai của chính mình không phải là vì muốn ở bên cô mãi mãi sao? Sao cô lại không hiểu cho nỗi khổ tâm của tôi chứ?”
“Tôi đương nhiên hiểu được nỗi khổ tâm của ông, sao tôi lại không hiểu được chứ?”
Ngay khi trên mặt Cố Trường Trạch vừa lộ ra vẻ vui mừng, Ngao Khả Tâm cười lạnh nói: “Tôi rất tò mò, trước kia ông diễn kịch là vì muốn vật chí bảo của tộc người cá tôi, bây giờ rõ ràng đã không còn hy vọng gì, vì sao ông vẫn làm ra dáng vẻ như vậy? Lừa gạt tôi vui lắm sao? Hay là ông lại để ý đến món báu vật nào của tộc người cá tôi rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây