Ái Nhi dường như biết bọn họ đang nghĩ gì, vội vàng phủi sạch quan hệ: “Nếu các người không tin có thể đến từ đường xem gia phả, sau khi vợ con chết thì Cố Trường Trạch cũng không tái hôn, dòng dõi của chúng tôi là được nối tiếp từ em trai của ông ta, cũng không thân cận với ông ta.”
Đám người Tô Vân Thiều: “...”
Ngao Khả Tâm cười nhạo: “Cố Trường Trạch đã làm rất nhiều điều ác, nhưng ông cố của cô cũng có gì tốt đẹp hơn đâu? Hết ăn không ngồi rồi lại nhậu nhẹt, chơi gái, đánh bạc, món nào cũng dính, tham ô của hồi môn của vợ, chửi rủa đánh đập vợ, ăn cắp tiền của cha mẹ, mưu toan nhúng chàm chị dâu, ăn sống cháu trai và chị dâu, xúi giục người khác giết người, Cố Ái Nhi, cô cảm thấy so với ông cố của mình cô có kém hơn chỗ nào không?”
Lần đầu tiên Ái Nhi biết được ông cố mình hóa ra là loại người như thế.
Đột nhiên, cô lại có suy nghĩ giống Cố Trường Trạch năm đó: “Tôi cũng không muốn mình sinh ra ở đây, nếu tôi không phải con của bọn họ thì tốt rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây