Bảo bối nhiều đến mức phải dùng tới cả không gian gấp bên trong khuyên tai mới đủ, Bách Hiểu Thử thì sợ Thiên Đạo sẽ tìm tới mình để tính sổ, trong không gian của anh ta còn có báu vật lấy được từ tầng hầm nhà Cố Trường Trạch, tầm mắt của Bách Hiểu Thử không nông cạn như vậy đâu.
Khuyên tai khịt mũi một cái, xem như vừa lòng, Bách Hiểu Thử yên tâm mà chui vào sợi len của mình, đánh một giấc ngon lành.
Tô Vân Thiều mở trận bàn ảo trận ra để tránh bị mấy người dân trên đảo Trường Thọ phát hiện, trên đường đi đến nhà trưởng thôn, cô tranh thủ hỏi khuyên tai: “Hôm qua bận quá, tôi còn chưa kịp hỏi tên của cậu.”
Khuyên tai: “Huyền Mặc.”
Tô Vân Thiều: “…” Huyền nghĩa đen, Mặc cũng nghĩa đen, gộp lại thành đen đen à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây