Cậu ta đã nhìn thấy rồng trong truyền thuyết, đến cả người cá trong truyền thuyết cũng gặp rồi, nếu các vị tác giả muốn viết về quốc bảo hay hồ ly cũng được, cậu nhóc đều có thể miêu tả được rõ ràng tỉ mỉ thành một đoạn văn ngắn hơn hai trăm chữ.
Trên đời này còn có vị độc giả nào tri kỷ ngày ngày nhắc nhở bọn họ được như cậu ấy sao?
Ân Tử Chân xung phong tiếp nhận nhiệm vụ này, cậu nhóc còn tự tin mà vỗ bộ ngực nhỏ, tỏ vẻ nhất định sẽ giúp tộc người cá hoà nhập với thế giới mới.
Tô Vân Thiều quả thật không muốn lãng phí nhiều thời gian với việc giới thiệu đi giới thiệu lại về máy móc và các trang thiết bị hiện đại, thấy Ân Tử Chân nhiệt tình như thế thì cũng mặc kệ cậu ta, về phần sau này có thể xuất hiện thêm mấy người đi thúc giục các vị tác giả hay không, cô cũng không quan tâm, dù sao người bị hại cũng chẳng phải cô, mà các độc giả lại được lợi, vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi.
Trước khi tới đây Tô Vân Thiều cũng đã dặn dò nhóm người cá này rồi, khi tới một nơi mới, cho dù nhìn thấy thứ gì cũng không được kêu lên, có gì có thể hỏi, nhưng nhất định không được làm người khác bị thương, và tất cả đều rất hợp tác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây