Tô Vân Thiều không biết dáng vẻ ban đầu của cung điện này trông như thế nào, ngẫm lại Ngao Khả Tâm là vị công chúa được yêu chiều nhất trong tộc, cũng biết được cung điện của Ngao Khả Tâm sẽ được bày trí không hề kém cỏi, kết quả đến cả rèm treo trên cửa sổ cũng bị lấy đi sạch sẽ rồi.
Sở dĩ Tô Vân Thiều biết đó là rèm treo cửa sổ, bởi vì thứ đó đang bị Bách Hiểu Thử nhét vào trong không gian.
Khóe miệng của Tô Vân Thiều run rẩy: “Hai người các cậu là cướp vượt biên đấy à?” Đến một thứ cũng không để lại.
“Không có cách nào cả, chỉ cần tưởng tượng đến cảnh mấy thứ này có khả năng sẽ bị Cố Trường Trạch lấy đi, tim tôi lại đau!” Bách Hiểu Thử làm ra vẻ mà che lại ngực, rõ ràng là tham lam báu vật, vậy mà còn tìm một lý do hết sức đứng đắn như vậy.
Vậy mà Vân Tiêu, Vân Đình, Đào Yêu và Kim Trường Không đều cảm thấy anh ta nói rất đúng, cả một đám nhảy xuống khỏi người Tô Vân Thiều mà giúp đỡ con chuột kia, cuối cùng đến cả dạ minh châu được khảm trên tường mà đám yêu quái này cũng không buông tha, khiến cả cung điện đầy vết lồi lõm, thảm đến độ không nỡ nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây