“Tôi cũng không biết mình lại trâu bò đến mức có thể dùng sét đánh vỡ cấm chế được.”
Vua người cá: “Tu vi của con bé rất thấp, cấm chế do nó tạo ra không mạnh như vậy đâu, cô không cần phải gọi sét trời tới đánh, hơn một trăm năm sau tự cấm chế sẽ tiêu tan thôi. Lúc cấm chế vừa hình thành, hải tộc muốn phá vỡ cấm chế, bởi vậy mà có rất nhiều binh lính đã bị thương.”
Cấm chế khi ấy có thể làm nhiều chiến sĩ dũng mãnh của hải tộc bị thương, vậy mà bây giờ lại biến thành chiếc cầu trượt lớn cho Bách Hiểu Thử, Vân Tiêu và Vân Đình chơi, không còn một chút nguy hiểm nào, có thể thấy được sức mạnh của nó đã suy yếu tới mức nào.
Người giấy nhỏ xấu hổ mà che lại mặt, nhưng cô ta vừa mới động đậy, cơ thể được làm từ giấy vẽ bùa đã lập tức bay tán loạn.
Ngao Khả Tâm ảo não cực kỳ, nhưng cô ta vẫn phải thừa nhận anh trai ruột của mình nói rất có lý: “Với năng lực của cô nhất định sẽ không khó đâu, cứ thử xem sao, kho báu trong cung điện của tộc người cá tôi sẽ để cô tuỳ ý chọn lựa, cô thích thì cứ lấy cả đi… Không thì để lại cho anh trai tôi một chút, được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây