Tô Vân Thiều nhất định phải tới cung điện người cá đã bị phong ấm hơn hai trăm năm một chuyến, có một số thứ bản thân cô không quan tâm, nhưng tuyệt đối không thể để lại cho lão quái vật Cố Trường Trạch kia!
Nhưng còn có một vấn đề nghiêm trọng hơn…“Công chúa, vốn tôi cũng muốn đưa cô trở về, nhưng có phải cô đã quên tôi là con người rồi không, con người không thể ở dưới đáy biển lâu được.”
Nếu không phải Cố Trường Trạch biến một góc đáy biển này thành một lục địa nhỏ, cô còn phải từ từ quan sát và ghi nhớ toàn bộ trận pháp tại cung điện này để sau khi trở về nghiên cứu, thì làm gì có chuyện Tô Vân Thiều lại ngồi đây nghe Ngao Khả Tâm kể lể dài dòng như vậy?
Ngao Khả Tâm: “…”
Quả thực, cô ta hiếm khi nhìn thấy được sinh vật khác ngoài Cố Trường Trạch, phát hiện mình có hy vọng được trở về nhà, tâm trạng sẽ khó tránh khỏi có chút kích động, thế nên cô ta mới quên mất chuyện quan trọng như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây