Vừa hỏi người hầu, người hầu nói là Cố Trường Trạch tự đưa người vào.
Bản thân Cố Trường Trạch nói: “Cha mẹ còn đây, không có lý gì lại chia nhà ra ở riêng cả, nhà chúng ta đủ rộng, để cho cha mẹ và cách em ở cùng thì có sao, cả nhà ở chung với nhau không phải càng vui vẻ, ấm cúng hơn ư.”
Ngao Khả Tâm: “…”
Cô ta muốn nói “Nếu anh nói sớm một chút, em có cần phải xây hai căn nhà sao?” Cô ta lại muốn nói “Nhà này là do em bỏ tiền ra mua, do em làm chủ, anh có quyền gì mà cho phép bọn họ vào đây ở?” Cô ta còn muốn nói “Người nhà họ Cố các anh đúng là chó không sửa được tật ăn phân!”
Cuối cùng, hết thảy những hành động ấy đều ngưng đọng lại thành thất vọng, cô ta phát hiện mình không còn thích Cố Trường Trạch nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây