Đào Yêu không có hứng thú đối với cái này, nhìn bờ biển dài không thấy điểm cuối của đảo Trường Thọ mà cảm thấy phiền muộn, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng: “Vân Thiều, nơi này mạng yếu quá, có muốn gọi Kim Trường Không tới đây không?”
Đảo Trường Thọ tuy là một hòn đảo nhỏ nhưng cũng chiếm diện tích 10 km vuông. Nếu như trên đường đi phát hiện ra cái gì cần truyền tin, Vân Tiêu, Vân Đình cùng nhóm quỷ sai vì để thuận lợi hành động nên không mang theo điện thoại di động để liên lạc thì thật sự rất bất tiện.
Nếu Kim Trường Không chiếm cứ không trung, dùng nhãn lực và tốc độ bay lượn của cậu ta, có thể thu hết những chuyện xảy ra phía dưới vào mắt, cũng thuận tiện trở về truyền tin tức.
Bách Hiểu Thử đã ở bên người Tô Vân Thiều hơn nửa tháng rồi cũng chưa gặp qua anh bạn đại bàng vàng kia, nghe nói là bận đi kiếm tiền mua sữa bột cho Tuyết Đoàn Tử, à không đúng, phải nói là đi làm nhiệm vụ cho bên quân đội.
Suy nghĩ theo phương hướng của Đào Yêu, Bách Hiểu Thử đề nghị: “Tôi có thể hợp tác với cậu ta, dùng kính viễn vọng nhìn xem bên kia, tốc độ càng nhanh hơn một chút, mang theo trận bàn có thể tạo ra ảo trận, thôn dân của đảo Trường Thọ ở phía dưới và Cố Phóng giả cũng sẽ không nhìn thấy chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây