Cao Nhiên lòng đầy lo lắng từ nay về sau Tô Vân Thiều cùng các môn phái Huyền môn khó có thể ở chung nên vội nói: “Chiến đấu nhất định sẽ có thương vong, những đạo hữu kia đã hy sinh, tôi cũng rất khổ sở, nhưng Vân Thiều chỉ có một, anh không thể để cho cô ấy vừa phụ trách thẩm vấn vừa kiêm phần dọn dẹp, bây giờ còn nghi ngờ cô ấy vì cái gì không cố gắng hơn một chút. Người thay trời hành đạo thì cũng là người chứ đâu phải thần, làm không được chính là làm không được.”
Viên Chân niệm vài tiếng a di đà phật, lông mi khẽ run, nói đến chuyện cũ hơn hai mươi năm trước người ngoài không biết: “Năm đó tôi tận mắt nhìn thấy Viên Thuần từ một đệ tử Huyền môn bình thường biến thành người thay trời hành đạo, cũng nhìn thấy sau khi ông ấy công khai thân phận với giới Huyền môn đã dẫn tới bao nhiêu người trong tối ngoài sáng muốn tìm giết.”
“Rất nhiều người chỉ nhìn thấy chùa Viễn Sơn bởi vì có Viên Thuần trở thành thủ lĩnh của giới Huyền môn mà cảm thấy tông môn thực uy phong, nhưng lại không biết mỗi một lần Viên Thuần từ bên ngoài trở về đều mang theo vô số vết thương lớn nhỏ, ông ấy cũng không phải là viên tịch bình thường đâu mà là bị ám sát nên chết.”
Các chưởng môn trưởng lão: !!!
Việc người đời trước đảm nhận vị trí người thay trời hành đạo, sứ giả của Thiên Đạo hay con mắt của Thiên Đạo hóa ra là bị người ta ám sát mà chết, sự thật này quá mức khủng khiếp, làm bọn họ đều không còn để ý đến mặt mũi của mình mà hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây