Đối mặt với sự bức bách của Nguyên Sĩ Kiệt, Sở Kim Hạ vạch trần: “Anh Nguyên, anh có hứng thú với vụ án hay là với tôi?” “Anh...”
Nguyên Sĩ Kiệt đỏ mặt, cả người như bị phơi nắng cả ngày, anh ta tức giận nói: “Cô đừng tự mình đa tình, lần này tôi tìm cô, thật sự là có lý do chính đáng, Vương Tiểu Thảo đã chết rồi, thi thể của bà ta đã được tìm thấy.”
Sở Kim Hạ vô cùng kinh ngạc: “Bà ta chết rồi? Ai nói, không thể nào!”
Rõ ràng buổi trưa còn ăn một đống rau, ăn uống rất ngon mà.
“Cô không đau buồn sao?” Mỗi câu hỏi của Nguyên Sĩ Kiệt đều là cái bẫy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây