Ý của Vương Chính ủy chính là muốn cấp trên cân nhắc xem nên chọ Hán Sơn Thụ hay là Sở Kim Hạ.
Về đến nhà, ông nói với Vu Minh Lệ: “Nếu có ai nhờ bà sang khuyên nhủ nhà bên cạnh, bà đừng có nghe theo, hơn bảy vạn đấy, bà có khuyên người ta bồi thường không?”
Vu Minh Lệ nói: “Nhưng cũng không đến mức đưa người ta vào tù chứ, thằng bé Hán Sơn Thụ đó, tâm địa tốt như vậy, sao lại làm ra chuyện hồ đồ như thế, chủ yếu là do người dân trong thôn kia quá đáng, giúp đỡ xây đường thì thôi đi, còn muốn được bao cơm.”
Vương Chính ủy cười lạnh: “Thôn nghèo thì nhiều lắm, nó muốn giúp thì tự bỏ tiền túi ra, lại đi lấy tiền của Sở Kim Hạ, để đánh bóng tên tuổi của mình, loại người không biết xấu hổ như vậy, bà còn nói tốt cho nó.
Lần trước nó xuất ngũ là vì sao? Cũng là vì giúp đỡ một người phụ nữ khác, kết quả là chồng người ta đến tận quân đội để tìm nó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây