Mọi người nghe xong đều sửng sốt.
Đùa gì vậy, một bữa ăn tám bát, chỉ có loại người bụng to như Vệ Lập Hoàng, tuy rằng còn có vài người nữa, nhưng hơn một trăm người này, được mười người đã là giỏi rồi, còn lại, phải ăn đến mức nôn ra.
Mọi người nhìn Hán Sơn Thụ.
Hán Sơn Thụ nói: “Xin lỗi, có thể tìm một chỗ, tôi có thể giải thích.” Sở Kim Hạ nói: “Không cần xin lỗi, tôi cũng không muốn nghe giải thích. Ở chỗ tôi, tham ô một lần là loại thẳng tay, không có cơ hội thứ hai. Tôi không biết anh lấy tiền của tôi để nuôi ai, cho dù muốn làm việc tốt gì, anh có thể tự bỏ tiền túi ra, chứ không thể lấy tiền của tôi để làm nên danh tiếng cho mình, chỗ của tôi không chào đón loại người như anh.”
Có tài thì đã sao, người có tài nhiều lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây