Uông Minh Nguyệt vừa rồi lỡ lời, trong lòng cũng có chút hối hận, thấy Sở Kiều Kiều nói như vậy, bà ta lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Vẫn là Kiều Kiều ngoan.” Biết quan tâm đến mẹ, cho dù không làm sai chuyện gì, cũng vẫn sẽ xin lỗi, không giống đứa con gái kia.
Hai mẹ con làm hòa.
“Mẹ, chị họ đã có hôn ước rồi, chúng ta còn cần phải giới thiệu ai cho chị ấy nữa không? Nếu thật sự tìm cho chị ấy một người có điều kiện tốt, lỡ sau này người ta trách tội nhà chúng ta thì sao, nhà mình lại đắc tội với người khác. Con nghĩ anh Ngô Tiêu Quang cũng coi như là người một nhà, anh ấy ra mặt xem mắt, chị họ không vừa ý thì thôi, ít nhất cũng để cậu thấy được chúng ta đã hết lòng rồi. Cũng chưa chắc đã là ép buộc bọn họ phải đến với nhau, con thật sự cũng không tìm được ai thích hợp hơn.”
Uông Minh Nguyệt gật đầu: “Con nói rất đúng. Đã đính hôn rồi còn muốn tìm người khác tốt hơn, mẹ cũng thấy lo thay cho nó. Nghiêm túc giới thiệu đối tượng cho nó, thật sự sợ sau này mọi chuyện rối tung lên, mợ con lại trách mẹ.”
“Mẹ, một nhà bọn họ làm loạn, mẹ ở giữa khó xử quá. Con đau lòng cho mẹ, mới nghĩ đến chuyện tìm anh Ngô Tiêu Quang diễn một màn kịch, thực ra điều kiện của anh ấy rất tốt, là đội trưởng đội bảo vệ, một năm lương hơn một ngàn đồng, lại chưa kết hôn, có nhà có xe, không có cha mẹ, điều kiện này, ở đâu cũng là thượng đẳng, chỉ là hơi lớn tuổi một chút, nhưng đàn ông lớn tuổi biết thương người hơn, anh ấy lại là người tốt, vừa chín chắn lại chu đáo.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây