Thiên Kim Thật Hơi Cay, Tháo Hán Cực Sủng

Chương 361:

Chương Trước Chương Tiếp

“Nó cảm thấy tôi ngu ngốc! Tôi chính là một kẻ ngu ngốc!”

Uông Minh Nguyệt nằm sấp trên bàn khóc lớn, không ngừng đập tay xuống bàn.

Uông mợ nhìn Sở Thiên Nhất, hỏi: “Chị cả sao vậy?”

Sở Thiên Nhất không khuyên, cũng không nói, ông cúi đầu im lặng.

Uông mợ liền tiến lên lấy khăn ấm lau mặt cho bà chị, đưa nước trà, tóm lại là dỗ dành cho xong.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️