Cố Bách Thanh cúi đầu, say sưa trong ánh mắt của vị nữ đạo diễn.
Sở Kim Hạ sợ đêm dài lắm mộng, vội vàng tìm chủ đề: “Cố Bách Thanh, em muốn đến xem bọn họ quay phim.”
Cố Bách Thanh lại nằm xuống, nhìn trần nhà, lẩm bẩm: “Sở thích của em, thật sự, quá cao thượng. Hơi giống như cờ bạc, rượu chè, nghiện ngập.”
Sở Kim Hạ không hề sợ hãi: “Dù sao chúng ta có tiền thì quay, không có tiền thì kiếm tiền, cũng không phải là không ăn không uống mà đi quay phim, đều là sau khi cuộc sống không còn lo lắng gì, mới lấy tiền ra tiêu khiển thôi, có gì phải lo lắng chứ.”
Cố Bách Thanh gật đầu: “Ừm, chỉ cần không lo cơm áo gạo tiền, đương nhiên em có thể quay phim cho vui.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây