Rượu vào lời ra, chẳng có bàn ghế gì cả, mọi người túm tụm ngồi la liệt, chia thành từng nhóm, nghe mấy người hoạt ngôn khoác lác.
Mấy người này cũng chẳng nói rõ mình phụ trách việc gì, chỉ ba hoa về cảnh tượng ngày hôm đó, nào là thu tiền đến mềm tay.
“Tiền tiền tiền, đâu đâu cũng là tiền! Cả đời tôi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, tôi nghi ngờ ngân hàng nông nghiệp ở chỗ chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy. Chất thành đống như núi, ngày nào cũng đếm không hết tiền.”
“Người giàu thật nhiều, một thị trấn nhỏ, một nửa số người mặc quần áo vá víu, vậy mà mua vé số thì chẳng tiếc tay, chỗ nào cũng có người mua cả xấp. Một trăm năm mươi đồng, cứ thế mà trả, giàu thật đấy.”
“Có một bà lão trúng tivi, ngất xỉu ngay tại chỗ, chúng tôi sợ quá, vội vàng đưa bà ấy đến bệnh viện, kết quả đưa được nửa đường thì bà ấy tỉnh lại, vừa khóc vừa la: “Tivi của tôi, tivi của tôi, tivi của tôi!””
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây