Cuối cùng Bà cụ Sở cũng có cơ hội đắc ý: “Ông biết cái gì? Hạ Hạ ký cho tôi một bản hợp đồng, tôi có thể ăn cơm, ở khách sạn cao cấp nhất, nếu không con bé sẽ bồi thường mười vạn. Con bé, chính là muốn nuôi tôi cả đời đấy!”
Vui vẻ, lúc trước bà còn nhỏ mọn trách Sở Kim Hạ, nhưng mấy tháng nay thật đúng là gió mặc gió, mưa mặc mưa có người đến đưa cơm.
Toàn nghe theo khẩu vị của bà, bà thích ăn gì thì làm cái đó, Sở Kim Hạ còn quy định trong một tuần lễ thực đơn không thể trùng nhau, điểm tâm hoa quả mỗi ngày đều có, bà sống bảy mươi năm, lần đầu tiên trong đời sống thoải mái như vậy.
Khách sạn cao cấp muốn mở thêm mấy chi nhánh, phía trên lại có người ủng hộ mạnh mẽ, nhà hàng này càng mở càng tốt, bà đương nhiên vui vẻ.
Để ai nuôi nấng cũng chỉ là ăn cơm mặc quần áo, chuyện ăn cơm đã được giải quyết, chuyện dưỡng lão coi như giải quyết được một nửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây