“Hạ Hạ.” Cố Bách Thanh đột nhiên ôm chặt lấy cô, giọng nói truyền đến từ đỉnh đầu: “Anh đã bao giờ nói với em chưa, anh, anh, rất... yêu em.”
“Thôi đi, tối nào anh chẳng nói.”
Sở Kim Hạ mỉm cười, cảm nhận được Cố Bách Thanh sắp khóc, bèn ngoan ngoãn để anh ôm.
Giọng Cố Bách Thanh dịu dàng, trong lòng anh thật sự rất cảm động, nhưng vẻ mặt lại vô cùng lạnh lùng.
Vợ anh tốt như vậy, anh yêu cô như vậy, họ hạnh phúc như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây