“Đồng chí Cố Bách Thanh, hiện tại có một nhiệm vụ giải cứu quốc tế rất nguy hiểm cần đồng chí dẫn đội thực hiện.”
Tống Ngọc Hải nghe vậy, tức giận bùng nổ: “Sao lại là cậu ấy nữa, nhiệm vụ lần trước thực hiện chưa được bao lâu? Đất nước này không còn ai nữa hay sao mà cứ phải là cậu ấy, lúc nào cũng là cậu ấy, cho đến khi nào cậu ấy mất mạng mới thôi sao?”
“Đồng chí Cố Bách Thanh, tổ quốc cần cậu.”
Tống Ngọc Hải nghẹn lời, cố gắng kìm nén, đôi mắt đỏ ngầu, nói: “Không được, không được, tuyệt đối không được, cậu ấy mới kết hôn, hôn lễ còn chưa kịp tổ chức, con cái còn chưa có! Cậu ấy không thể đi!”
Giọng Tống Ngọc Hải nghẹn ngào: “Vì sao không thể tìm người khác thay thế cậu ấy, chẳng lẽ các người không biết hay sao? Lần nào cũng nói là không thể thiếu cậu ấy được... Bọn họ đều đã hy sinh rồi, chỉ còn mỗi cậu ấy, chỉ còn lại mỗi cậu ấy, các người muốn trách phạt tôi thế nào cũng được, nhưng các người không thể đưa cậu ấy đi, tôi nói là không được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây