Bà cụ Sở cũng không vui: “Cô tiếc tiền mua canh vi cá cho Hạ Hạ? Hạ Hạ vì cô mà từ nhỏ đến lớn chịu biết bao thiệt thòi, một tháng ăn một con thì có gì mà quá đáng?”
Tôn Lệ Nương hùa theo: “Đúng vậy, có hai mươi đồng, mỗi tháng con cũng mua cho Hạ Hạ một con.”
“Được rồi, ngày mai tôi bảo người ta mua cho con.”
Trong lòng Uông Minh Nguyệt cũng không cho rằng con gái có chút tiểu thư là xấu, nếu con gái mà chịu thương chịu khó, chắc bà ta lại khinh thường.
Sở Kim Hạ được ăn món canh vi cá yêu thích, cười tủm tỉm, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây