Sắc mặt Tôn Lệ Nương hơi khó coi, nhưng trên đời này mẹ chồng mắng con dâu là chuyện thường, bà đã quen rồi.
Sở Kim Hạ không thể quen được: “Tôi thấy chị dâu cũng không có sai, chị ấy đang mang thai, chẳng lẽ em chồng không biết xấu hổ đi phá thai rồi bị bỏ rơi, chị dâu phải nhịn ăn nhịn uống quỳ trước linh đường của cô ta nhận lỗi sao? Tôi không hiểu nổi, tôi phải hỏi bà cụ hàng xóm mới được.”
Uông Minh Nguyệt giật mình, trách mắng: “Đừng, đừng đi, mẹ đâu có nói con.”
Sở Kim Hạ không vui, ném cái bát không xuống đất, “Choang” một tiếng, vỡ tan tành!
Uông Minh Nguyệt vội vàng che miệng lùi lại, không dám nói tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây