“Không sợ.” Giang Mạc Mạc dựa vào lưng ghế sofa, cúi đầu nhấp một ngụm nước trái cây, bị chua làm khuôn mặt nhăn lại.
“Ngon lắm phải không, toàn là nước ép thủ công tươi.” Nhan Trường khoe khoang.
Giang Mạc Mạc im lặng.
Cô thực sự không thể lừa dối lòng mình mà nói đồ uống này ngon.
Trong sự im lặng của hai người, đột nhiên, mọi thứ xung quanh biến mất, kể cả những bức tường, rượu và sofa đều không cánh mà bay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây