“Đương nhiên là không rồi, chẳng phải anh biết tôi đã ký hợp đồng rồi sao? Tôi có thể sửa chữa cơ giáp cấp S mà!” Giang Mạc Mạc nhìn Lý Dư với ánh mắt kỳ quái, “Viện nghiên cứu của các người cũng cho mang cơ giáp ra ngoài sao? Vậy là từ lúc ăn xong anh đã bắt đầu sửa à? Siêng năng thật đấy.”
“Không, mới bắt đầu thôi.” Lý Dư cười khẽ, “Thế mới nói cô chẳng biết gì cả, mới ăn no xong mà sửa chữa cơ giáp luôn sẽ ảnh hưởng đến việc sử dụng tinh thần lực.”
Giang Mạc Mạc chưa từng nghe nói như vậy: “Nhưng anh mới bắt đầu mà đã mệt đến mức này rồi ư?”
“Cô biết cái gì chứ? Sửa chữa thần kinh kim loại là công đoạn tốn thời gian và công sức nhất trong toàn bộ quá trình sửa chữa cơ giáp, nếu không phải do mấy ngày nay ra ngoài, bình thường chúng tôi đều là mỗi người phụ trách hai miếng sửa luân phiên nhau.” Lý Dư ra vẻ người chỉ huy, ngẩng cao đầu khoe khoang với Giang Mạc Mạc: “Cho dù cô có học được lý thuyết từ đâu đó, nhưng thực chiến thì không luyện ba năm năm năm cũng đừng mơ thành công!”
Giang Mạc Mạc chớp mắt, nụ cười trên mặt cô dần thu lại: “Thật sự khó vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây