“Không được ra ngoài luôn à? Không có kỳ nghỉ nào sao?” Giang Mạc Mạc hỏi tiếp: “Có thể liên lạc với người nhà không?”
“Không được ra ngoài. Mỗi năm chỉ có vài ngày phép. Muốn liên lạc với người nhà thì phải tích điểm – tức là ngoài nhiệm vụ cơ bản còn phải chế tạo hay sửa chữa cơ giáp thêm, tích đủ điểm mới đổi được thời gian gọi video với người thân, mà còn có người ngồi nghe lén bên cạnh.” Lý Dư nói tới đây thì ánh mắt cũng mất đi ánh sáng, trông đầy bất lực.
“Làm thêm vậy thì được nhận thêm lương chứ?” Giang Mạc Mạc hỏi.
Lý Dư đập bàn một cái, răng hàm suýt nữa nghiến gãy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không có! Chúng tôi có lương cố định, làm nhiều hay ít cũng chỉ được bấy nhiêu tiền! Còn không bằng đi làm kỹ sư chế tạo hay kỹ sư sửa chữa cấp A, B ở bên ngoài, tự do còn kiếm được nhiều tiền hơn!”
—— Khi bọn họ vào viện nghiên cứu, đều là vì yêu thích cơ giáp cấp S mà vào. Ai ngờ vào rồi mới biết là bị bóc lột thảm hại. Nếu không phải viện nghiên cứu nắm giữ bản độc quyền cơ giáp cấp S, thì với đãi ngộ kiểu đó, căn bản là không chiêu mộ được ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây