“Ý gì?” Giang Mạc Mạc vẫn đang lén tìm kiếm trên mạng về thuật ngữ mà họ vừa nhắc đến, nghe thấy câu này liền ngẩng đầu hỏi, “Ý cậu là anh ta đang lợi dụng chuyện này để gia tăng sức ảnh hưởng?”
Nhan Trường lắc đầu: “Bị ghét cũng là nổi tiếng, đây là quy luật trong giới giải trí. Còn trong chính trị, dù có bao nhiêu vết nhơ, ít nhất bề ngoài vẫn phải sạch sẽ. Theo lẽ thường, vốn dĩ hội trưởng đã không có ý định gặp anh ta nữa, nhưng lần này, khi các ứng viên khác đều bị loại bỏ, anh ta có thể tranh thủ lấy được sự công nhận. Chính trị là cuộc chơi của những kẻ tàn nhẫn và mưu mô. Anh ta đã mất đi cơ hội thăng tiến, nhưng có thể dọn đường cho em gái mình, nếu như em gái anh ta cũng là con riêng của hội trưởng.”
Giang Mạc Mạc gật đầu, cô cảm thấy mình đã hiểu, rồi quẳng chuyện này ra sau đầu.
“Ở đây có gì ăn không? Tôi đói rồi.”
Dựa theo thời gian khởi hành, họ dự kiến sẽ đến Chủ Tinh vào sáng thứ hai lúc sáu giờ. Giang Mạc Mạc vừa ăn sáng, vừa cuộn tròn trên ghế sô pha cùng mấy người kia xem phim kinh dị. Đột nhiên, quang não của cô rung lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây