Lời xin lỗi của Bành Tế vẫn tiếp tục.
“Sau đó, vì một số cơ duyên trùng hợp mà xảy ra cuộc biểu tình. Tôi thề rằng chuyện này không nằm trong kế hoạch ban đầu của tôi, nhưng chính vì thế mà tôi lại nảy sinh suy nghĩ xấu xa. Tôi nghĩ, nếu có thể khiến cô ấy suy sụp hoàn toàn vì chuyện này thì tốt biết mấy…”
Giọng nói đầy đau khổ vang vọng trong khoang thuyền. Giang Mạc Mạc càng nghe càng trầm mặc, cô cầm ly nước trái cây trên bàn lên uống một ngụm.
Ngô Dược đổi tay chống cằm, thở dài một hơi.
“Sao vậy? Giờ cô mới phát hiện ra trên đời này lại có loại người như thế sao?” Lăng Diệp Lâm nhếch môi hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây