Ánh mắt Thời Tần chậm rãi di chuyển, rơi vào gương mặt Giang Mạc Mạc, sau đó yếu ớt lên tiếng: “Cô giáo Mạc Mạc, sau những nỗ lực không ngừng nghỉ, tinh thần lực của tất cả mọi người đều đã lên một tầm cao mới. Nhưng quá nửa số học sinh không nhìn thấy hoa văn, còn một số ít thì sợ làm hỏng vật liệu phải đền tiền nên không dám khắc thử.”
“Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ kêu người đưa tất cả các em về.”
Giang Mạc Mạc hít sâu một hơi. Cô thật sự đã đánh giá thấp tinh thần học tập của các học sinh giỏi. May mà hôm nay cô mất ngủ nên ghé qua xem, nếu chờ đến sáng ngày kia mới đến, e rằng mấy đứa này sẽ thật sự ngủm tại đây.
“Từ tiết sau, chúng ta sẽ quay lại căn cứ ở học viện để học.”
Thời Tần cố gắng ngồi dậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây