Thiên Kim Giả Với Mười Tám Tài Nghệ Chinh Phục Âm Dương

Chương 47:

Chương Trước Chương Tiếp

Ôn Bắc Lộc hiểu ra, đám khỉ này đang đợi cô mở đồ tiếp tế để lấy thức ăn cho chúng.

Đám nhóc này cũng thông minh đấy chứ.

Khỉ trên đảo có kích thước nhỏ, lông màu vàng trắng xen kẽ, nhìn khá đáng yêu nhưng tính tình hung dữ.

Trước đó, khi Hạng Ninh và mọi người đến lấy đồ tiếp tế đã bị khỉ tấn công.

Nhưng lần này Ôn Bắc Lộc lại gần, đám khỉ đồng loạt tránh đường, để cô mở đồ tiếp tế và lấy đồ bên trong.

[Vừa rồi có phải khỉ đang giao tiếp với Ôn Bắc Lộc không?]

[Giờ thì mọi người thấy tầm quan trọng của việc biết một ngoại ngữ rồi chứ?]

[Khoan đã... trong thế giới của khỉ, chỉ cần đánh bại vua khỉ thì có khả năng trở thành thủ lĩnh mới. Đám khỉ này chẳng lẽ coi Ôn Bắc Lộc là vua mới ư?]

[Có lý đấy.]

Chuyện càng lúc càng đi theo hướng kỳ quái.

Ôn Bắc Lộc mở đồ tiếp tế, bên trong có bếp ga dã ngoại, gia vị, gạo, một ít bánh mì và trái cây.

Ôn Bắc Lộc không phụ sự kỳ vọng của đám khỉ, mở gói bánh mì và đưa cho chúng.

Trái cây cũng chia cho chúng một nửa.

Đám khỉ nhận đồ ăn, hài lòng rời đi.

Ôn Bắc Lộc gọi mọi người lại chuyển đồ.

“Sao đám khỉ đó không đánh cô thế?”

Lý Tư Gia tò mò hết sức, cái u trên đầu cậu ta vẫn còn đau, đều là do bị khỉ ném đá.

Ôn Bắc Lộc không giải thích: “Về coi lại livestream đi.”

Mọi người quay lại trại, nhìn Tiêu Nhuyễn Nhuyễn thân tàn chí kiên ngồi một chỗ, đơn giản an ủi vài câu. Dù sao mọi người cũng chưa quen thân, ở tập đầu chương trình chưa xây dựng được tình cảm sâu sắc.

Có đồ tiếp tế rồi, mọi người bắt đầu nhóm lửa nấu ăn, rửa hải sản, nấu canh, vo gạo.

Lần này Ôn Bắc Lộc không còn phải se gỗ lấy lửa nữa, cô dùng bật lửa của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn để châm lửa, dù gì cô ta cũng ăn cùng mọi người.

Nữ hoàng điện ảnh Khâu và Thôi Giai lo rửa đồ, Tiêu Lượng Lượng nấu canh cá rong biển.

Hạng Ninh bật bếp gas, chuẩn bị nấu cơm.

Tiêu Lượng Lượng và Trương Hiểu Hiền sắp xếp lại đồ tiếp tế, Lý Tư Gia lấy chiếc ô che nắng từ trong gói tiếp tế ra dựng lên.

Ôn Bắc Lộc thì xiên cá bằng que, định nướng vài con cá.

Nhờ nỗ lực của mọi người, cuối cùng vào ngày thứ hai, chương trình sinh tồn hoang dã đi vào quỹ đạo.

Khung cảnh rất hài hòa, chỉ có Tiêu Nhuyễn Nhuyễn ngồi một chỗ làm vật biểu tượng.

Mặc dù ai cũng thông cảm cô ta bị thương, nhưng khung hình dành cho cô ta chắc chắn không có nhiều.

Phòng livestream cá nhân của cô ta không hút fan, nên độ hot dần dần rơi xuống đáy.

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn sốt ruột muốn làm gì đó, cô ta nói với hai người phụ nữ đang rửa rau: “Chị Mẫn, chị Giai, để em giúp mọi người rửa đồ nhé, cát trong hải sản khó rửa sạch.”

Khâu Mẫn ngẩng lên, cười mỉm từ chối: “Không cần đâu Nhuyễn Nhuyễn, em cứ nghỉ ngơi đi, nhỡ đâu lại ngã thì chị xót lắm.”

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn lập tức lộ vẻ sợ hãi: “Chị Mẫn, em bị ngã là do không cẩn thận, không phải em trách chị đâu.”

Khâu Mẫn nghĩ thầm, đều cáo già ngàn năm rồi, tính giả ngây giả dại với bà đây à.

“Chị biết Nhuyễn Nhuyễn hiền lành, nhưng chị không thể để em bị thương thêm nữa.”

Thôi Giai cũng ở bên cạnh khuyên: “Nhuyễn Nhuyễn cứ đợi ăn là được rồi, chúng tôi xong ngay thôi. Nếu đói em có thể ăn chút bánh quy trước.”

Bị âm thầm xa lánh khiến Tiêu Nhuyễn Nhuyễn thấy rất khó chịu.

Chỉ có fan trong phòng livestream của cô ta là vẫn chưa hiểu đầu đuôi, vẫn đang tâng bốc hình tượng “em út được yêu chiều” của cô ta.

[Mọi người yêu quý Nhuyễn Nhuyễn nên mới không để cô ấy làm gì, các anh chị chăm sóc thật chu đáo.]

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)