“Không có dụng cụ thì đào bằng gì đây!” Tiêu Nhuyễn Nhuyễn khó chịu.
Ôn Bắc Lộc bình tĩnh đưa cho cả hai mỗi người một cây gậy: “Không được lười nhé.”
“Ầy.”
Thôi Giai thở dài, cô ta không định làm biếng, nhưng biết chắc sau chương trình mình sẽ sụt mất mấy ký.
“Còn chị thì sao? Chị làm gì bây giờ?” Khâu Mẫn hào hứng hỏi: “Với cả đất này dùng để làm gì?”
“Đất sét đỏ này để gia cố căn nhà gỗ, đồng thời nó giúp cản sâu bọ không chui vào.” Ôn Bắc Lộc ngồi dưới gốc cây, đang lấy dây leo bện thành rổ: Chị đi cùng em ra bờ biển lấy nước.”
Vì thiếu dụng cụ, Ôn Bắc Lộc phải tự làm mọi thứ. Nhìn tốc độ làm việc của đám người kia, cô ngờ rằng ba tiếng cũng chưa xong được bao nhiêu.
Sau khi đan xong cái giỏ, Ôn Bắc Lộc cùng nữ hoàng điện ảnh Khâu ra biển lấy nước, định mang về nhà gỗ để trộn đất.
Ra đến nơi, họ thấy nhóm mấy người đàn ông đang bận rộn nhặt sò ở bờ biển.
“Các cô lấy cái giỏ ở đâu ra vậy, có giỏ đựng thì dễ gom đồ hơn.” Hạng Ninh xoe tròn mắt nhìn qua.
Khâu Mẫn ngắm nhìn Ôn Bắc Lộc. Vừa rồi, cô ta chỉ thấy Ôn Bắc Lộc uốn lượn mấy nhánh cây vài lần là đã đan xong giỏ, nhìn có vẻ dễ dàng, nhưng đến khi Khâu Mẫn thử làm thì các cành cây dẻo này cứ cứng đầu không chịu theo ý.
Ôn Bắc Lộc đã đựng đầy nước trong giỏ, giỏ của cô đan kín và có lá cây lót nên hoàn toàn không bị rỉ nước.
“Đợi tôi vận nước xong sẽ đan thêm vài cái nữa. Đi nào!” Ôn Bắc Lộc nhấc giỏ nước, ung dung đi lên núi.
[Quả là người đa tài đa nghệ, Ôn Bắc Lộc!]
[Hồi trước Ôn Bắc Lộc không phải là cô chủ kiêu kỳ sao? Quả nhiên cô ta đã đi học thêm.]
[Thật sự đáng ghét, bây giờ muốn bôi bác cô ấy cũng không dễ nữa rồi!]
[Ghét thật chứ…]
Sau khi Ôn Bắc Lộc và Khâu Mẫn mang đủ nước về, thấy mọi người đang làm việc vất vả, cô định đan thêm vài cái giỏ để đựng hải sản. Cô bắt đầu đi xa hơn một chút để tìm các cành bụi cây mềm dẻo.
Trong lúc đó, Khâu Mẫn thấy Ôn Bắc Lộc không xếp việc cho mình làm thì nghỉ ngơi trong rừng, tiện thể kiểm tra tiến độ làm việc của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn và những người khác.
“Cả buổi mới đào được từng này thôi sao?”
Khâu Mẫn kinh ngạc khi nhìn đống đất của họ, sau đó quay sang nhìn Lý Tư Gia. Cậu ta cũng chỉ mới chặt được vài cành cây, số lượng còn chưa bằng một phần mười so với hôm qua khi Ôn Bắc Lộc mang về.
Tiêu Nhuyễn Nhuyễn ngẩng mặt lên, làm vẻ đáng thương: “Chị Khâu, tay em bị trầy hết rồi.”
Thôi Giai không thèm để ý đến màn tỏ vẻ tội nghiệp của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn trước ống kính, nhưng cô ta vẫn thành thật nói: “Nhất định hôm nay phải tìm được vật tư, tôi không muốn đi làm thuê cho người khác nữa!”
“Cố lên, ba tiếng cũng sắp hết rồi.” Khâu Mẫn động viên, nhưng trong lòng cô ta càng thêm ngưỡng mộ Ôn Bắc Lộc.
Trong livestream, ngoài một số fan đang an ủi thần tượng của mình, cư dân mạng chủ yếu bày tỏ sự cảm thán:
[Hầy, không biết người khác thế nào, chứ tôi thấy chỉ có Ôn Bắc Lộc là hợp với chủ đề sinh tồn ngoài trời.]
[Anh nhà tôi cũng chăm chỉ mà, chặt cây từ sáng đến giờ không một lời than thở.]
[Nói thật, nhìn chẳng biết anh bạn đang chặt cây hay là tỉa lá cây nữa. Khuyên bạn xem lại livestream hôm qua để hiểu vì sao Ôn Bắc Lộc lại hot nhất chương trình này.]
[Ôn Bắc Lộc thế là được tẩy trắng à? Thế còn chuyện cô ta bắt nạt người khác thì sao?]
Lại một lần nữa, câu chuyện cũ giữa Ôn Bắc Lộc và Tiêu Nhuyễn Nhuyễn bị đào lên, thường khiến các anti của Ôn Bắc Lộc vào công kích cô. Tuy nhiên, lần này có không ít người lên tiếng bênh vực.