Thiên Kim Giả Với Mười Tám Tài Nghệ Chinh Phục Âm Dương

Chương 32:

Chương Trước Chương Tiếp

[Fan Thôi Giai: Nghe cứ như chị nhà tôi không góp sức ấy, nếu không có Thôi Giai, Tiêu Nhuyễn Nhuyễn có khi không vác nổi cái lều đâu.]

[Fan Tiêu Nhuyễn Nhuyễn: Không có Nhuyễn Nhuyễn, làm gì có lều để ở, tất cả phải ngủ ngoài trời đấy nhé!]

Hai nhóm fan cãi nhau gay gắt, bình luận trở nên hỗn loạn.

Lý Tư Gia sau cùng chọn hợp tác với nhóm mấy người đàn ông khác. Bốn người không tìm được vật tư, còn suýt lạc đường. Người ngoài ghé qua một chút rồi rời đi, phòng live chỉ còn toàn là fan tâng bốc thần tượng.

Trong khi đó, Ôn Bắc Lộc trở về điểm cắm trại mà mọi người đã chọn. Ở đó chỉ có Khâu Mẫn đang ngồi nghỉ ngơi, sau một giờ không gặp, sắc mặt cô ta càng nhợt nhạt.

Ôn Bắc Lộc chẳng có thời gian quan tâm cô ta. Ôn Bắc Lộc chọn vị trí, bắt đầu đào hố, chôn cọc, dựng cột nhà, xây khung nhà. Cô sử dụng các đoạn gỗ dày ghép với nhau bằng kỹ thuật mộng, thẳng đứng hoặc song song với mặt đất, dần tạo thành một khung nhà hoàn chỉnh. Những cành cây mảnh được buộc chặt bằng dây thừng bện từ dây leo, còn mái và bốn bức tường thì lợp tạm bằng cành lá.

Căn nhà đơn giản nhưng đủ che chắn mưa gió.

Khâu Mẫn ban đầu không muốn chú ý đến Ôn Bắc Lộc, nhưng khi thấy cô làm việc không ngừng, dựng nên căn nhà gỗ một cách nhanh chóng, cô ta không khỏi ngạc nhiên, không thể rời mắt.

[Mẹ tôi hỏi vì sao tôi lại quỳ mà xem livestream.]

[Nút tặng quà đâu rồi? Sao chương trình chưa mở tính năng tặng quà?]

[Cố lên, Lộc Lộc! Mẹ sẽ tiết kiệm tiền mua cho con một tòa lâu đài.]

Tặng lâu đài là món quà đắt nhất trong phòng livestream, trị giá 100.000 tệ, nền tảng và người phát trực tiếp chia theo tỷ lệ 3:7, người phát sẽ nhận 70%. Tuy nhiên, để hút fan, chương trình chưa mở tính năng tặng quà ở tập đầu.

Ngay sau đó, một thông báo từ quản lý xuất hiện trong phòng live của Ôn Bắc Lộc: [Khi lượt xem đạt 100 triệu, chương trình sẽ mở tính năng tặng quà. Tất cả số tiền thu từ quà tặng sẽ thuộc về nghệ sĩ trong phòng live đó.]

[Chương trình “chó quá”, muốn tặng tiền mà tôi còn phải tự động bấm like!]

[Tặng quà cũng được, nhưng Ôn Bắc Lộc có thể giải thích chuyện con hạc giấy không?]

Ôn Bắc Lộc vừa buộc nhánh cây cuối cùng thì những người còn lại cũng quay về.

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn và Thôi Giai hớn hở mang chiếc lều về, nhưng khi thấy căn nhà gỗ sừng sững hiện ra trước mắt, nụ cười lập tức cứng lại.

“Chương trình không phải nói là sẽ không hỗ trợ sao? Nhà này từ đâu ra vậy?” Tiêu Nhuyễn Nhuyễn buột miệng hỏi.

“Chắc là lo chúng ta không có chỗ trú tối nay, tổ chương trình cũng chu đáo quá.”

Lý Tư Gia vừa cùng nhóm đi săn, không những chẳng bắt được con thỏ nào mà còn ngã mấy cú, giờ thấy căn nhà gỗ thì nhẹ nhõm hẳn.

Đã nói mà, chương trình sẽ không mặc kệ bọn họ.

Cậu ta nhấc chân định đi vào nhà gỗ.

Nhưng khi vừa định bước vào, Ôn Bắc Lộc đã chặn lại: “Đây là nhà của tôi, không chào đón anh.”

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn lên tiếng: “Tiểu Lộc, nếu là nhà tổ chương trình chuẩn bị, cô không thể ích kỷ như vậy.”

[Ôi, ngượng thay giùm.]

[Chân tôi sắp đào ra căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách luôn rồi, Tiêu Nhuyễn Nhuyễn và Lý Tư Gia tưởng bở quá nhỉ.]

[Chỉ là hiểu lầm thôi, Ôn Bắc Lộc cũng đâu có ghi tên mình lên nhà.]

[Căn nhà không ghi tên nên đòi vào hả? Thế ngoài đường đầy phân không ai hốt kìa, sao không tới ăn đi?]

Khâu Mẫn ở một bên cũng thấy ngượng ngùng. Cô ta định giải thích nhưng chưa kịp nói thì hai đồng đội đã lên tiếng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)