Thiên Kim Giả Với Mười Tám Tài Nghệ Chinh Phục Âm Dương

Chương 29:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay khi tiếp xúc làn da, Ôn Bắc Lộc cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo khó chịu chạy dọc từ chân lên người. Cô híp mắt, mặc niệm Phong Đô Hàng Âm Chú rồi cúi người chộp lấy cổ tay của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn.

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn sững người, không cảm nhận được luồng khí ấm áp như thường lệ. Cô ta ngạc nhiên, nhưng giây tiếp theo đã bị Ôn Bắc Lộc túm lên.

Đối thủ bỗng mỉm cười dịu dàng hiền hòa với cô ta:

“Sao lại không cẩn thận thế.”

Ôn Bắc Lộc lướt ngón tay qua cổ tay cô ta, âm thầm gài bùa chú vào, sau đó buông ra, còn tốt bụng nhắc nhở: “Nhớ nhìn đường, lần sau đừng vội vàng thế.”

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn kinh ngạc quên cả cảm ơn, chỉ biết nhìn cô trân trối.

[Ơ... tôi lại thấy Ôn Bắc Lộc tử tế ghê.]

[Chắc trước mặt máy quay nên diễn thôi, cô ta đâu có ngốc, chẳng lẽ nổi điên trước ống kính?]

[Nói thật, cô ấy không ngại phát điên trên livestream đâu.]

[Do Ôn Bắc Lộc né ra nên Tiêu Nhuyễn Nhuyễn mới ngã, vậy nên cô ta phải chịu trách nhiệm.]

[Chậc chậc, rõ ràng là Tiêu Nhuyễn Nhuyễn tự vấp ngã. Có mấy fan không biết não làm bằng gì, dưới lông mày treo hai quả trứng sao, chỉ biết chớp mắt chứ không biết nhìn? Sự thật còn hơn hùng biện! Là chị của mấy người tự kiếm chuyện!]

Những người khác cũng vội vàng lại hỏi thăm Tiêu Nhuyễn Nhuyễn, nhưng vì phải giữ hình tượng, cô ta chỉ có thể tỏ ra kiên cường: “Tôi không sao, sẽ không làm ảnh hưởng đến tiến độ của cả nhóm.”

“Vậy thì chúng ta đi tiếp thôi. Phía trước có một chỗ khá thích hợp để dựng trại.” Tiêu Lượng Lượng dẫn đường.

Ôn Bắc Lộc chắp tay sau lưng, đi đầu nhóm.

Riêng Tiêu Nhuyễn Nhuyễn bước khập khiễng, lùi lại sau cùng, nhìn sợi dây chuyền đá ngũ sắc trên cổ mình. Viên đá bền bỉ qua nắng gió nay lại xuất hiện vết nứt. Cô ta không lấy được khí vận của Ôn Bắc Lộc, giờ đến bảo bối cũng hỏng.

Giữa sự theo dõi của hàng triệu người, một giọt nước mắt ấm ức lăn dài trên má Tiêu Nhuyễn Nhuyễn.

[Nhóm người này thật vô cảm quá, bé Nhuyễn khóc rồi kìa!]

[Thương chị ấy quá.]

[Không thì sao, cô ấy lớn đầu rồi, lẽ nào bắt người ta cõng?]

[Té ngã thuần thục như vậy, chị nhà cậu nên đi cày ruộng.]

Phòng livestream tiếp tục tranh luận rôm rả.

Đi đầu đoàn, Ôn Bắc Lộc vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng vẫn nghĩ về tình huống vừa xảy ra. Thì ra danh hiệu “thần may mắn” của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn là nhờ mang theo pháp khí có khả năng hút vận may của người khác, tạm thời cải thiện từ trường và tăng cường may mắn cho bản thân. Nhưng nếu mục tiêu có năng lượng mạnh mẽ, hiệu quả sẽ kém đi. Đối với những người có sức khỏe yếu, thiếu dương khí hoặc có hồn phách bất ổn, hiệu quả lại rõ rệt. Đây có lẽ là lý do cô ta cứ bám lấy nguyên chủ.

Đáng tiếc, lần này cô ta tính sai rồi. Ôn Bắc Lộc khẽ nhếch môi, nở một nụ cười hoàn mỹ.

[Ơ... sao Ôn Bắc Lộc lại cười kỳ lạ thế, dù xinh đẹp thật, nhưng sao thấy rợn người.]

[Cười còn hơn khóc, cô ấy đi được xa như vậy mà chưa than phiền gì đấy.]

[Phải chăng Ôn Bắc Lộc đã tham gia khóa học nâng cao EQ trong kỳ nghỉ? Nhìn cô ấy lần này trong show không đáng ghét như trước nữa.]

[Tôi cũng thấy vậy]

[Tôi cũng thấy vậy]

Băng qua một rừng cây, núi đá, họ tìm được một bãi đất cao gần đỉnh núi, nơi rộng rãi thoáng đãng, cách xa bờ biển nhưng đủ tầm nhìn bao quát đảo, là địa điểm thích hợp để dựng trại.

Nhưng mọi thứ mới chỉ bắt đầu. Giờ tìm được chỗ cắm trại rồi, việc tiếp theo là dựng nơi trú ẩn và tìm kiếm vật tư.

Nhóm của Ôn Bắc Lộc có ba người đàn ông, xét về sức lao động thì vượt trội hơn hẳn nhóm còn lại. Dù muốn nhờ hỗ trợ, nhưng họ ngại nhờ vả ngay từ đầu.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)