Thiên Kim Giả Với Mười Tám Tài Nghệ Chinh Phục Âm Dương

Chương 26:

Chương Trước Chương Tiếp

“Chúng tôi đã thả nhiều gói tiếp tế trên đảo Hải Loa, khách mời nếu may mắn sẽ lấy được. Hy vọng các bạn có thể sống sót qua bảy ngày thử thách!”

[Ha ha, may mắn thì phải nhắc đến Nhuyễn Nhuyễn, nữ thần may mắn của chúng ta cơ mà!]

[Mới đến đã nằm thắng, tài nguyên không ngừng. Phen này tổ chương trình tặng không rồi!]

[Fan nhà ai đừng lạc quan quá. Đảo Hải Loa có truyền thuyết ghê rợn, thế nên đến giờ mới hoang vắng. Liệu nữ thần may mắn nhà cậu có giúp được không?]

[Hình như tôi cũng nghe về truyền thuyết kinh dị của đảo Hải Loa.]

[Kể nghe đi...]

Đạo diễn mỉm cười đọc bình luận. Vì truyền thuyết đáng sợ của đảo Hải Loa nên họ chọn nơi này, chỉ cần thêm chút yếu tố kinh dị, đảm bảo livestream sẽ “nóng” thêm.

Nếu không phải quốc gia cấm kỹ mấy chương trình thám hiểm siêu tự nhiên, ông ta rất muốn phát triển theo hướng đó.

Thuyền di chuyển làm hình ảnh hơi rung lắc. Ngoài phòng phát trực tiếp tổng, mỗi nghệ sĩ còn có phòng live cá nhân để khán giả tiện theo dõi.

Ôn Bắc Lộc bước vào khoang tàu, theo sau là máy quay. Đây là khu vực ăn uống, với nhiều bàn ghế, tầng hai là các phòng nghỉ. Có vẻ chiếc tàu này vốn để tham quan nên khá sạch sẽ.

NGƯỜI CHỦ TRÌ cầm loa thông báo: “Để phục vụ thử thách sinh tồn, chúng tôi đã chuẩn bị đồng phục cho các bạn trong các phòng trên tầng hai, giúp hoàn thành nhiệm vụ sinh tồn thuận tiện hơn.”

[Chương trình cũng chu đáo phết nhỉ, nếu không chắc Ôn Bắc Lộc đi được vài bước là gọi bác sĩ.]

[Tôi cũng muốn xem cô ấy mặc váy leo cây như nào.]

Ôn Bắc Lộc bước vào phòng có dán tên mình, định đóng cửa lại thì Tiêu Nhuyễn Nhuyễn xuất hiện:

“Tiểu Lộc, cần tôi giúp gì không?”

“Cô không có tính độc lập à?” Ôn Bắc Lộc lười biếng nhướng mày, đáp gọn: “Bám theo tôi mãi vậy, bệnh à?”

[Ơ kìa! Tôi cũng thấy Tiêu Nhuyễn Nhuyễn là lạ, sao cứ bám theo Ôn Bắc Lộc vậy, thực sự từng bị cô ấy bắt nạt sao?]

[Thôi đi! Là do chị nhà tôi tốt bụng đấy!]

Không để ý đến bình luận phân tích, Ôn Bắc Lộc thẳng tay đóng cửa, gần như va vào mũi của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn.

Trong phòng vì là chỗ thay đồ nên không lắp camera, nhưng cô bỗng cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo đang tiến đến. Ôn Bắc Lộc bắt ấn, xoay người đánh về phía sau. Một tiếng hét thảm vang lên, âm khí trong phòng lập tức tan biến.

Nhìn vào gương ở đầu giường, cô xé một tờ giấy từ cuốn sổ trắng, chấm chu sa mang theo để vẽ bùa dán lên gương. Tuy không phải giấy vàng, nhưng tạm dùng được.

Nghĩ cũng lạ, trong thế giới này âm khí xuất hiện nhiều quá mức.

Tạm thời không quan tâm thứ ở trong gương, Ôn Bắc Lộc thay đồng phục của chương trình, là một bộ đồ rằn ri cùng giày leo núi, vừa vặn với vóc người cô, chắc đã điều tra số đo trước.

Vừa ra khỏi phòng, lượng người xem phòng live cá nhân của cô tăng mạnh, đa phần là fan nhan sắc, vô tình làm giảm bớt những bình luận công kích.

[Eo này, chân này... mê quá!]

[Chẹp chẹp!]

Từ Tân Hải đến đảo Hải Loa mất khoảng hai giờ đi tàu. Tám nghệ sĩ sẽ dùng bữa trưa cuối cùng trên thuyền.

Trong bữa ăn, Khâu Mẫn có vẻ say sóng, luôn ở trên tầng hai nghỉ ngơi. Qua ô cửa sổ của nhà ăn, mọi người thấy một du thuyền sang trọng gần đó, khiến chiếc tàu nhỏ của họ trông chẳng khác gì hàng kém chất lượng.

“Hình như là du thuyền của tập đoàn Lục Thị. Tôi nghe nói buổi dạ tiệc từ thiện của họ tổ chức trên biển, chắc là chiếc đó rồi.” Thôi Giai thốt lên, có chút ngưỡng mộ. Dù đã là sao hạng A nhưng cô ta vẫn chưa đủ tầm để nhận được thiệp mời dự dạ tiệc của nhà họ Lục.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)