Thiên Kim Giả Với Mười Tám Tài Nghệ Chinh Phục Âm Dương

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Thẩm Tri Hành biết cô nói có lý, sau khi bị bất ngờ thì giọng điệu trở nên bình tĩnh hơn: “Tôi có hai phương án. Thứ nhất, bán đá thô trực tiếp, tôi trả cô giá năm mươi triệu. Thứ hai, cắt đá ra rồi định giá theo thị trường, nhưng nếu chất ngọc bên trong không tốt, cô có thể sẽ chẳng nhận được xu nào.”

Ôn Bắc Lộc không hề do dự, lạnh lùng nói: “Cắt ra.”

“Vậy cũng được, tôi sẽ hẹn hai chuyên gia đến giám định. Chúng ta trao đổi thông tin liên lạc đi, cô không cần phải tìm người mua khác. Nói thật, ở thủ đô này, người có thể trả một khoản tiền lớn một lần cũng không nhiều, người khác chưa chắc đã trả đúng giá.”

Thẩm Tri Hành nói có vẻ lải nhải, nhưng thực chất là đang nhắc nhở Ôn Bắc Lộc rằng đừng nghĩ đến chuyện so sánh giá, ngoài việc bị ép giá còn có nguy cơ bị người khác cướp mất.

Ôn Bắc Lộc không quá để tâm, muốn giành thứ gì từ tay cô cũng phải xem đối phương có bản lĩnh hay không.

Sau khi trao đổi thông tin liên lạc, cô nhét đá thô vào balo: “Đừng lải nhải nữa. Nếu các anh đưa ra mức giá khiến tôi hài lòng, tôi sẽ không tìm người khác.”

Ra khỏi cửa tiệm, điện thoại trong túi của Ôn Bắc Lộc rung lên liên tục.

Là quản lý của cô gọi.

Không cần nghĩ cũng biết, Mạnh Tinh Hà chắc hẳn không liên lạc được với cô nên mới cuống lên như thế.

Ôn Bắc Lộc tìm một chỗ râm dưới gốc cây rồi chậm rãi nghe máy.

“Tiểu tổ tông, cô đang ở đâu đấy? Tổng giám đốc Mạnh nổi giận đùng đùng, bây giờ đang chờ cô ở công ty đấy.”

Quản lý của Ôn Bắc Lộc tên là Mục Hiểu Hồng, bình thường đối xử với nguyên chủ không tệ, nên Ôn Bắc Lộc nói chuyện có chút khách khí.

“Ừm.”

Mục Hiểu Hồng: “...”

Gì thế này, bình thường chỉ cần nghe nói tổng giám đốc Mạnh ở công ty, chẳng phải Ôn Bắc Lộc sẽ tức tốc có mặt ngay sao?

Dù vậy, cô ấy nghĩ Ôn Bắc Lộc tỉnh táo lại cũng là tốt, chỉ cần đổi hướng, không kết hợp với Tiêu Nhuyễn Nhuyễn để lăng xê, chỉ dựa vào khuôn mặt cũng có thể khuynh đảo giới giải trí.

Ôn Bắc Lộc tiếp lời: “Tôi sẽ qua ngay.”

Qua đó để bàn chuyện chấm dứt hợp đồng.

Niềm hi vọng lóe lên trong mắt Mục Hiểu Hồng chợt vỡ tan thành từng mảnh.

“Được, tôi và tổng giám đốc Mạnh sẽ đợi cô ở công ty.”

Cùng lúc đó, trong tiệm vừa rồi, Thẩm Tri Hành lập tức lấy điện thoại ra, khi đầu dây bên kia bắt máy, anh ta lớn tiếng: “Này nhóc, lần này ông đây tìm được một khối ngọc liệu tốt, nếu khai thác được thì còn mạnh hơn bùa hộ thân mà con đang dùng, chuẩn bị tiền đi, đừng bỏ lỡ cơ hội này!”

Người ở đầu dây bên kia dường như đã quen với dáng vẻ loi nhoi của anh ta, chờ một lúc lâu mới vang lên giọng nói trầm thấp: “Ừ.”

...

Nửa tiếng sau, Ôn Bắc Lộc đến trước cửa công ty giải trí Tinh Hà.

Đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc mà không gặp trở ngại nào, cô đẩy cửa vào không chút do dự.

Sau bàn làm việc là một người đàn ông tuấn tú, nhìn thấy Ôn Bắc Lộc vào liền cau mày: “Sao không gõ cửa?”

“Vì thứ tôi muốn gõ không phải là cửa, mà là cái đầu chó của anh.”

Ôn Bắc Lộc cầm lấy tập hồ sơ trên bàn, bên trong là hợp đồng của chương trình thực tế mới. Cô liếc qua rồi ném thẳng vào mặt Mạnh Tinh Hà.

Không kịp phản ứng, Mạnh Tinh Hà bị tập hồ sơ đập trúng, cạnh sắc nhọn để lại một vết xước trên mặt anh ta.

“Cô điên rồi à!” Mạnh Tinh Hà gào lên giận dữ.

“Đúng vậy, công ty các người chắc không có sở thích bóc lột người bệnh tâm thần đâu nhỉ. Hôm nay tôi đến để chấm dứt hợp đồng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)