Mặc dù là lớp trưởng, trước đây họ chỉ liên lạc qua nhóm lớp. Nghĩ đến gia thế và độ nổi tiếng của Ôn Bắc Lộc, Triệu Tuyết liền đồng ý.
“Nếu gặp chuyện kỳ lạ, có thể tìm mình.” Ôn Bắc Lộc không nói rõ, nhưng cô biết gần đây Triệu Tuyết chắc chắn đã gặp phải nhiều chuyện kỳ dị. Nếu cô ấy để ý, sẽ hiểu ý cô muốn giúp.
“Cảm ơn cậu.”
Nhưng có vẻ hiện tại Triệu Tuyết hiểu lầm ý cô, nghĩ rằng Ôn Bắc Lộc đang đề cập đến công việc.
Nhà Ôn Bắc Lộc có công ty, chắc sắp xếp cho cô ấy một công việc không khó, còn “chuyện kỳ lạ” thì Triệu Tuyết chưa liên tưởng đến chuyện ma quái.
Ôn Bắc Lộc hài lòng rời khỏi phòng học, xem như đã phát triển được một khách hàng tiềm năng.
Vừa ra khỏi tòa nhà, bỗng cô nghe một giọng nói đầy ngạc nhiên vang lên.
“Ôn Bắc Lộc! Sao cậu quay về rồi?!”
Ôn Bắc Lộc quay lại, thấy người vừa lên tiếng là một cô gái nhỏ nhắn, vẻ đẹp thuần khiết, nhưng vì quá ngạc nhiên mà tay che miệng lại.
“Tiêu Nhuyễn Nhuyễn... nói như vậy là cậu mong tôi đừng quay về à?”
Ôn Bắc Lộc cao hơn cô gái kia, sắc đẹp có phần sắc sảo hơn, áp lực tỏa ra khi từng bước tiến lại gần khiến đối phương khó thở.
Tiêu Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu lia lịa: “Sao có thể chứ Tiểu Lộc, tôi đâu có ý đó.”
Nói thì nói vậy, nhưng Tiêu Nhuyễn Nhuyễn vẫn vô thức nắm chặt chiếc dây chuyền ngũ sắc trước ngực, cảm giác bất an trong lòng càng lớn dần.
Ôn Bắc Lộc nhận ra cô gái này, chính là Tiêu Nhuyễn Nhuyễn, bạn học cùng lớp với cô khi chuyển vào trường cấp ba ở Bắc Kinh. Gia cảnh của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn không tốt, theo lý mà nói thì sau khi tốt nghiệp họ không còn liên hệ gì.
Nhưng kỳ lạ thay, không những Tiêu Nhuyễn Nhuyễn cũng đỗ vào Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, mà còn trở thành “nàng thơ” trong lòng Mạnh Tinh Hà, hiện giờ còn ký hợp đồng với công ty giải trí Mạnh Thị, giống như Ôn Bắc Lộc.
Trong một lần hợp tác trước đây, Tiêu Nhuyễn Nhuyễn từng úp mở trong một bài phỏng vấn rằng hồi cấp ba cô ta từng bị Ôn Bắc Lộc bắt nạt, còn khéo léo đóng vai một cô gái ngây thơ yếu đuối, khiến cư dân mạng thương xót và chê bai Ôn Bắc Lộc thậm tệ.
Sau đó, vì hai người hợp tác ngày càng nhiều, chủ đề bắt nạt học đường lại thường xuyên bị khơi lại.
Vốn tính tình nóng nảy, lại không biết kiềm chế trước ống kính, Ôn Bắc Lộc càng làm nổi bật vẻ dịu dàng, ngoan ngoãn của Tiêu Nhuyễn Nhuyễn, gián tiếp khiến lời cô ta nói càng được tin tưởng.
Dần dần, tiếng tăm của Ôn Bắc Lộc trong giới giải trí ngày càng đi xuống.
Còn tên khốn Mạnh Tinh Hà kia, lần nào cũng cố ý sắp xếp cho hai người vào cùng đoàn phim hoặc cùng chương trình, khiến Tiêu Nhuyễn Nhuyễn được nâng đỡ hết mực, trở thành ngôi sao mới nổi của thời đại.
Trong khi đó, Ôn Bắc Lộc là đại cô chủ nhà họ Ôn mà đến mức ra đường phải cẩn thận tránh bị ném trứng thối.
Không trách được Ôn Hướng Dương dặn cô ra ngoài nhớ đội mũ và đeo khẩu trang, chắc hẳn anh ấy cũng biết chuyện này.
Nhà họ Ôn hoàn toàn có thể can thiệp giúp cô, nhưng nguyên chủ ngu ngốc, vì Mạnh Tinh Hà mà chịu đựng mọi áp lực, thậm chí không cho phép gia đình giúp đỡ.
Ôn Bắc Lộc chỉ muốn tự tát mình hai cái.
Đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa!
“Bắc Lộc, anh Tinh Hà nói lần này chúng ta được nhận một chương trình truyền hình trực tiếp về thử thách sinh tồn. Chúng ta có cơ hội hợp tác với nhau nữa rồi!”
Tiêu Nhuyễn Nhuyễn nở nụ cười dịu dàng và ngoan ngoãn.