Bàn cờ được thu lại, thay bằng xiên nướng.
Diệp Vô Khả nói: “Cũng không có ai nhìn, có phải hai chúng ta trang bị hơi quá lố rồi không.”
Quan Tự Khanh: “Dù sao cũng phải làm đầy đủ quá trình, sau khi trở về ta sẽ nói với sử quan một tiếng, nếu chuyện này được ghi vào sử sách, nói không chừng sau này có bao nhiêu hậu bối thổi phồng hai chúng ta lên tận trời xanh.”
Diệp Vô Khả giơ ngón tay cái lên: “Lão gian xảo.”
Quan Tự Khanh: “Kẻ tám lạng người nửa cân thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây