Trong cái sân viện kia, trước khi Diệp Vô Khả chào tạm biệt bọn trẻ, Tạ Đông Đình tiễn hắn ra đến cửa, đứa trẻ nửa lớn này nói: “Xin hỏi, ta có thể mượn ngài một ít tiền được không?”
Diệp Vô Khả gật đầu: “Được.”
Hắn đưa hết số bạc mình mang theo trên người cho Tạ Đông Đình, Tạ Đông Đình đếm cẩn thận xong rồi trả lại số còn thừa cho Diệp Vô Khả.
Hắn ta nói: “Ta tính rồi, số tiền này đủ dùng.”
Hắn ta nói: “Trước khi đi Liên tiên sinh có dặn ta phải thay ông ấy chăm sóc các đệ đệ muội muội, lúc đó ta đã nghĩ, có lẽ Liên tiên sinh sẽ không thể trở về được nữa, ông ấy chưa bao giờ nói với chúng ta ông ấy ra ngoài làm gì, nhưng ông ấy luôn nói với chúng ta rằng nếu ông ấy không thể trở về được nữa thì chúng ta phải sống như thế nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây