Thúc Hưu ngẩn người.
Sau đó dùng sức lắc đầu: “Không sao đâu a gia, ông cứ yên tâm, ta ra ngoài không mệt đâu, chỉ là lần này ra ngoài có lẽ sẽ lâu một chút.”
A gia suy nghĩ một chút rồi tháo một vật từ trên cổ xuống đưa cho Thúc Hưu.
“Đây là bùa hộ mệnh mà Khương Đầu cầu cho ta, a gia cho ngươi, ngươi cứ mang theo bên người, a gia không giúp được gì cho đám tiểu bối các ngươi nữa rồi, nhưng a gia nguyện trông chừng các ngươi.”
Thúc Hưu khẽ mỉm cười, quay đầu nói: “Gió này sẽ không ngừng trong chốc lát đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây