“Muốn mua các nàng ra không khó, chỉ cần cho những quan chức Hắc Vũ giám sát thi hành xử lý một chút lợi ích, trong danh sách bớt đi mấy người căn bản không ai kiểm tra, trên thảo nguyên có người chuyên làm việc này.”
Thúc Hưu nhíu mày càng sâu hơn, hắn ta liếc nhìn cô gái Hắc Vũ đang ngẩng đầu nhìn mình.
“Bọn họ cũng là những người đáng thương?”
Diêu Tam Cân gật đầu: “Ngươi nói bọn họ là người đáng thương cũng không sai, nhưng so sánh một chút ngươi sẽ biết, bị bán đến biên cương thì bọn họ còn được coi là người, thậm chí được nâng niu như hoa khôi, còn ở Hắc Vũ, địa vị của bọn họ còn thấp hơn cả trâu bò, hôm nay vào giáo phường tư ngày mai đã bị hành hạ đến chết rồi.”
Thúc Hưu nghĩ một chút, không nói gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây