Doãn Tuệ vừa chạy nhanh vừa suy nghĩ, lời của tên nhóc người Ninh kia phần lớn là đang phô trương thanh thế, cho dù kỵ binh trinh sát của hắn ta chỉ lo nhìn chằm chằm vào tiểu tử kia đi nữa thì đại quân người Ninh giết đến đây sao có thể không có một chút báo động nào?
Người Ninh thiện chiến là thật, nhưng dù sao cũng không phải là thiên binh thiên tướng, từ Trừng Đàm Quan đến nơi này xa như vậy, một đội nhân mã lớn hành quân sao có thể ẩn nấp kỹ như thế.
Cho nên, đến bảy tám phần là tên thiếu niên người Ninh đó chỉ đến thôn để dò xét tình báo, đến cửa thôn mới phát hiện có gì đó không đúng, những lời nói vừa rồi kia có tác dụng giống như lần giao phong đầu tiên của hai người, tên thiếu niên đó chỉ dựa vào một đám dân làng Bột Hải khiến hắn ta phải rút lui.
Lần đó, bên cạnh hắn ta chỉ còn lại không đến ba trăm kỵ binh, cho nên dù hắn ta nhìn ra được có gì đó không đúng cũng phải lui về.
Hắn ta có thân phận gì? Là đại tướng quân của mấy vạn đại quân, hắn ta không thể tùy tiện đi đánh cược tính mạng với kẻ địch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây